Bảo tàng lịch sử Quân sự Việt Nam
Ngày đăng: 06/12/2024 - Tác giả: Trần Thị Bích Phượng
Ngày 04/12/2024, trời âm u đất tù mù vẫn không cản được bước chân gia đình TOKADO! 6h30 tám mạng người di chuyển trên chiếc xe đắt giá nhất hành tinh đi đến Bảo tàng Lịch sử Quân sự Việt Nam. Chúng tôi mang theo nụ cười ngờ nghệch, đôi mắt thất thần và chiếc bụng không đói không no! Và đương nhiên không thể thiếu cảnh tắc đường Hà Nội! Lúc đó, tôi chợt nghĩ: Hà Nội tắc đường cũng có mục đích, chúng ta được sống chậm lại một chút, được buôn dưa lê bán dưa chuột, được hỏi thăm nhau nhiều hơn mặc dù sốt ruột gần chớt!!!
9h11 chúng tôi đặt chân đến bảo tàng! Điều đầu tiên đập vào mắt chúng tôi là những anh bộ đội Cụ Hồ - đẹp - đen - gầy - không biết có hôi không? Đặc biệt, rất đông người, đông lắm luôn ý! Từ trẻ con, mầm non, mẫu giáo, tiểu học, thanh niên, cụ già, nam, nữ,.... đều tranh nhau chụp ảnh!
Ngay từ khi bước vào khuôn viên bảo tàng, tôi đã cảm nhận được bầu không khí trang nghiêm và hùng tráng. Khu vực trưng bày ngoài trời với các hiện vật như xe tăng, máy bay, pháo cao xạ, và các loại vũ khí đã từng được sử dụng trong chiến tranh gây ấn tượng mạnh. Những "nhân chứng sống" này giúp tôi hình dung rõ nét hơn về những trận chiến ác liệt mà ông cha ta đã trải qua để giành lại độc lập, tự do cho dân tộc.
Khi bước vào bên trong, các phòng trưng bày được sắp xếp khoa học và giàu tính nghệ thuật. Tôi chợt nghĩ: uây, nhìn như vào rạp chiếu phim của Lotte ý! Mỗi gian phòng là một câu chuyện, tái hiện các thời kỳ lịch sử từ thời kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ đến công cuộc bảo vệ biên giới và xây dựng đất nước. Tôi đặc biệt ấn tượng với các bức ảnh tư liệu, thư tay, và các kỷ vật của các anh hùng liệt sĩ. Từng hiện vật như kể lại câu chuyện về lòng dũng cảm, sự hy sinh thầm lặng của biết bao con người vì Tổ quốc.
Ngoài ra, bảo tàng còn có khu vực dành riêng để trưng bày những hiện vật liên quan đến Chủ tịch Hồ Chí Minh và các vị tướng lĩnh vĩ đại của Việt Nam như Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Đây là những hình ảnh và kỷ vật khiến tôi xúc động sâu sắc khi nghĩ về những người đã cống hiến trọn đời cho đất nước.
Chuyến tham quan không chỉ mang lại cho tôi những kiến thức quý báu về lịch sử mà còn khơi dậy lòng tự hào dân tộc và trách nhiệm của thế hệ trẻ trong việc bảo vệ, phát huy truyền thống hào hùng của đất nước. Tôi rời bảo tàng với một tâm trạng đầy cảm xúc, vừa xúc động, vừa tự hào và biết ơn những người đã hy sinh để chúng ta có được cuộc sống hòa bình hôm nay.
Sau khi ra khỏi bảo tàng thì tôi bị chóng mặt, xây xẩm mặt mày vì lĩnh hội được quá nhiều kiến thức. Nhưng chỉ sau 5 phút ăn 1 cái bánh của anh Minh + bánh bò của Huyền + quýt, xoài, thạch,.. thì tôi đã quên hết luôn những mệt mỏi lúc nãy và cũng quên luôn hết những kiến thức vừa tiếp thu!
Điểm nhấn của chuyến tham quan là em Huyền bị gãy kính nhưng cố gắng sửa kính để tia dai! Còn chúng tôi thì được ăn cơm tró khá là no khi mà nhìn anh Minh + chị Lý - nắm tay nhau trên đường tung tăng vui cả ngày tháng,.....
Đến khoảng 11h15 chúng tôi đi ăn bún riêu thập cẩm bà Nga béo - 45k/bát nhưng không ngon! Sau đấy thì đi uống cà phê tại quán Soranchi - cũng được!
Và cuối cùng 14h15 chúng tôi ra về! Vẫn tắc đường! Chúng tôi mất 2h để qua cầu vượt! Lại được sống chậm 2h! Tôi được ngồi giữa và đau xương cụt gần chớt! Sau này công ty mà có tiền em đề nghị anh Minh mua cho công ty chiếc Limosin dài, có thể nằm được, có tủ lạnh, tivi, rượu vang,... dành cho siêu sao ý ạ!
17h30 là lúc tạm biệt nhau! HẾT!!!!
Câu chuyện thật sự quá dài và càng cuối càng mặn kiki! Mn hãy đọc với một tâm thế thư giãn nha!